
Không gian triển lãm Sao Bốn Cánh (Ảnh: Quỳnh Chi)
Triển lãm được xây dựng trên ý niệm về việc kiến tạo một “thế giới tưởng tượng” – vốn là khái niệm bắt nguồn từ văn chương giả tưởng nhưng ngày càng hiện diện rõ nét trong nghệ thuật thị giác đương đại. Trong đó, người nghệ sĩ không chỉ là người quan sát hay người kể chuyện, mà thực sự trú ngụ và trưởng thành trong chính hệ sinh thái hình ảnh mà mình tạo ra.

Các tác phẩm được trưng bày tại Sao Bốn Cánh (Ảnh: Quỳnh Chi)
Các tác phẩm trong “Sao Bốn Cánh” được Trung thể hiện chủ yếu qua hình thức doodle – một lối vẽ tự do, mang tính bản năng và phản ánh trực tiếp dòng suy nghĩ, cảm xúc của người vẽ. Với phong cách này, nghệ sĩ không cố gắng kiểm soát hay hoàn thiện từng nét vẽ, mà để cho trực giác và ký ức dẫn dắt, từ đó cho phép bản thân tiếp cận nghệ thuật một cách tự nhiên và không ràng buộc.

(Ảnh: Quỳnh Chi)
Hoàng Anh Trung từng theo học Đại học Kiến trúc nhưng sau đó quyết định rẽ hướng để theo đuổi con đường nghệ thuật mang tính tự do hơn. Doodle đến với Trung như một sự giải thoát – cả về mặt kỹ thuật lẫn tinh thần – cho phép anh thể hiện cá tính cá nhân, khám phá nội tâm và chạm vào những xúc cảm nguyên sơ mà đôi khi lý trí khó gọi tên.

Nghệ sĩ trẻ Hoàng Anh Trung (Ảnh: Quỳnh Chi)
Nguồn cảm hứng trong tranh của Trung đến từ những điều tưởng chừng như nhỏ nhặt, quen thuộc: một nhân vật hoạt hình từng yêu thích, gói bim bim tuổi thơ, cuốn truyện tranh cũ, họa tiết gạch bông hay thậm chí là những bức tường loang lổ. Những chi tiết ấy, khi đi qua ống kính cảm xúc của người nghệ sĩ, không còn chỉ là kỷ niệm hay hình ảnh, mà trở thành chất liệu để anh tái hiện một thế giới nơi cái đẹp có thể được tìm thấy trong những điều giản dị nhất.

(Ảnh: Quỳnh Chi)
Không gian triển lãm “Sao Bốn Cánh” được thiết kế như một miền ký ức đan xen, nơi các tác phẩm được sắp đặt không theo trình tự thời gian, mà vận hành như một dòng suy tưởng miên man. Người xem không bị dẫn dắt bởi câu chuyện có mở đầu – cao trào – kết thúc, mà được tự do cảm nhận theo cách riêng, như thể đang bước vào thế giới của chính mình – nơi những mảnh ghép cảm xúc không cần lý giải vẫn có thể gợi lên sự đồng cảm sâu sắc.

(Ảnh: Quỳnh Chi)
Chia sẻ trong bài viết giới thiệu triển lãm, nhà nghiên cứu nghệ thuật Lan Chi Nguyễn nhận định: “Để hiểu Sao Bốn Cánh của Trung là bước vào một không gian nơi mọi thứ mang dấu vết bàn tay nghệ sĩ, nơi trực giác dẫn đường, nơi đường nét và màu sắc gợi lại vẻ kỳ diệu hồn nhiên, vốn chỉ hiện ra khi ta còn nhìn thế giới bằng đôi mắt chưa vướng hoài nghi. Và trong thế giới ấy, cái đẹp thường được tìm thấy ở những điều bình dị.”

(Ảnh: Quỳnh Chi)
Cũng theo Lan Chi Nguyễn, triển lãm không phải là một lời tuyên bố hoàn chỉnh hay sự tổng kết, mà là một khoảnh khắc được giữ lại giữa hành trình sáng tạo không ngừng nghỉ. “Thế giới này là một thể sống đang vận động, và những gì ta nhìn thấy ở đây chỉ là hình hài tạm thời của nó: như một sinh thể luôn thay đổi mỗi độ giao mùa, dù không rõ rệt, song sự trưởng thành vẫn diễn ra.”

(Ảnh: Quỳnh Chi)
Lần đầu tiên đưa thế giới nội tâm của mình ra trưng bày công khai, Hoàng Anh Trung không đặt nặng kỳ vọng về sự công nhận hay tán dương. Với anh, triển lãm là một cơ hội để mời gọi đối thoại, giữa nghệ sĩ và người xem, giữa ký ức và hiện tại, giữa bản năng sáng tạo và nhịp sống thường ngày.